Vì sự thực đã là thế, nhưng thôi không nhắc đến những kẻ đó làm gì cho mất thời gian vì đằng nào phía trước của họ cũng sẽ chỉ là vực thẳm. Còn cuộc sống gia dinh của chị và các cháu bây giờ mới là quan trọng, theo tôi chị hãy gạt tất cả những chuyện đã xảy ra sang một bên để sống, lòng chị đã đầy những nỗi đau lắm rồi và có chất chứa thêm lên nữa nó cũng sẽ tự trôi đi thôi, chứ không thể ngấm thêm vào được nữa khi tâm hồn đã chai sạn.
Chị hãy vì những đứa con mà bình tâm trở lại, có thể phải đi thuê nhà để sống cho ổn định, thực sự với số nợ đó hiện tại chị không có khả năng chi trả thật. Nhưng tôi nghĩ cũng không đau bằng những thứ khác mà chị và các cháu đang phải chịu do chính người chồng người cha gây ra. Chị phải xác định rằng nếu họ có quay lại thì cũng sẽ chỉ là một tấm thân tàn phế mà thôi, còn chưa tàn phế thì họ chưa về đâu, chị đừng trông mong gì vào những con người ấy sẽ có ngày quay về lo cho chị nữa. Vì thế công nợ hiện tại chị chỉ có thể xếp phía sau cuộc sống của con mình mà thôi…
Với nỗi đau nhân đôi này thì thật là rất quá sức của một con người.
Chị hãy vì những đứa con mà bình tâm trở lại, có thể phải đi thuê nhà để sống cho ổn định, thực sự với số nợ đó hiện tại chị không có khả năng chi trả thật. Nhưng tôi nghĩ cũng không đau bằng những thứ khác mà chị và các cháu đang phải chịu do chính người chồng người cha gây ra. Chị phải xác định rằng nếu họ có quay lại thì cũng sẽ chỉ là một tấm thân tàn phế mà thôi, còn chưa tàn phế thì họ chưa về đâu, chị đừng trông mong gì vào những con người ấy sẽ có ngày quay về lo cho chị nữa. Vì thế công nợ hiện tại chị chỉ có thể xếp phía sau cuộc sống của con mình mà thôi…
Chị hãy cứ đi làm và tìm lại cho mình cuộc sống bình thường như chưa từng có bão tố, lấy niềm vui bằng việc buông xuôi quá khứ và coi mình đang được độc lập tự chủ mọi chuyện. Cứ cho mình được quyền hướng đến niềm vui mới và tình yêu mới trong cuộc sống với mức độ phù hợp với hoàn cảnh. Không phải cứ nói đến tình yêu là chỉ có duy nhất một tình yêu trai gái đâu chị nhé… Tôi rất hiểu sau cú ngã này chị luôn phải nghi ngờ với cuộc sống hiện tại. Nhưng cuộc sống luôn tồn tại có bệnh nhân thì có thầy thuốc chị ạ, cơ bản phải luôn giữ được sự tỉnh táo. Bây giờ mọi người ai cũng biết chị đang gặp khó thế nào rồi, họ cũng không lỡ đến nhà chị thuê để o ép chị quá đáng được. Lúc này chị có thể là người yếu thế, nhưng chị hãy cứ vui vẻ lạc quan sống tốt vì các con, ai biết được cái hậu của ngày sau đó sẽ thế nào. Cũng có thể lại phải cảm ơn vì hoàn cảnh của quá khứ đã mang đến cho mình có được cuộc sống như ngày hôm nay đó chị…
Cố gắng, bản lĩnh lên chị nhé!Chúc chị và các cháu luôn bình an!
Cố gắng, bản lĩnh lên chị nhé!Chúc chị và các cháu luôn bình an!
Nguồn: tạp chí đàn ông
0 nhận xét:
Đăng nhận xét